Trong cuộc sống, lời nói là thứ vô hình nhưng lại mang sức mạnh rất thật. Nó có thể xây dựng hoặc phá vỡ một mối quan hệ, có thể nâng một người lên hoặc khiến họ tổn thương sâu sắc.
Và đôi khi, chỉ vì một lời nói buột miệng mà ta đánh mất lòng tin, để lại những vết thương khó lành cả với người khác lẫn với chính mình.
Vậy nên trong bài viết này, MyhanhUS mời bạn cùng dừng lại vài phút, để cùng nhìn lại 6 kiểu lời nói mà chúng ta tuyệt đối không nên sử dụng trong đời sống hàng ngày. Không phải để trách mình trong quá khứ, mà là để biết cách chọn lời từ bi hơn cho hiện tại và tương lai.
1. Lời nói bộc trực là những lời chưa kịp đi qua suy xét. Vừa nhìn thấy chuyện gì, đã buột miệng nói ra, đôi khi với một cảm xúc mạnh mẽ, thẳng thắn đến mức quên mất rằng… lời nói ấy có thể chạm vào cảm xúc người khác như thế nào. Bộc trực không sai, nhưng nếu thiếu sự tinh tế, nó dễ trở thành con dao sắc, gây tổn thương cho người nghe mà người nói không hề hay biết.
Người bộc trực thường nghĩ rằng: “Tôi chỉ nói thật, có gì đâu mà phải ngại!” nhưng sự thật thì nói thật không đồng nghĩa với nói thiếu suy nghĩ. Không quan tâm đến cảm nhận của người khác, không đoái hoài đến sĩ diện của người đối diện, chỉ nói cho… đã miệng, thì đó không phải là sự chân thành, mà là sự thiếu thận trọng.
Có những lời nói tưởng chừng vô hại, nhưng lại in sâu trong lòng người nghe, gây đau, khiến khoảng cách giữa người với người ngày càng lớn hơn. Trong nhiều trường hợp, chỉ cần một chút cẩn ngôn, một chút mềm mại trong cách nói, thì thông điệp vẫn trọn vẹn, mà lòng người lại không bị xước.
2. Lời nói hồ đồ là những lời đồn thổi không căn cứ, lời nói ra chỉ vì cảm tính, thiếu kiểm chứng, nhưng lại có thể gây hại cho cả người khác và chính mình. Nó giống như một hòn đá ném đi trong bóng tối ; bạn không biết nó rơi trúng ai, gây tổn thương ra sao, nhưng chắc chắn sẽ để lại hậu quả khó lường.
Có những chuyện không rõ ràng, chưa tường tận, nhưng chỉ vì nghe người này kể, người kia đồn, ta vội tin rồi vội nói để rồi một lời tưởng như vô thưởng vô phạt, lại trở thành mồi lửa cho những hiểu lầm, tổn thương và chia rẽ. Điều đáng tiếc là, một khi lời đã nói ra, cho dù không ác ý, cũng khó mà thu lại được.
Làm người, nhất định phải làm chủ được lời mình định nói. Không phải điều gì cũng nên góp ý, không phải câu chuyện nào cũng cần thêm một lời bình. Những bàn luận thị phi, những chuyện nửa thực nửa hư ; càng ít dính vào, tâm càng an, lòng càng nhẹ.
Im lặng không phải là thua. Im lặng trong nhiều trường hợp là một trí tuệ sâu sắc. Nó cho thấy bạn đủ điềm tĩnh để không bị cuốn vào ồn ào, đủ bản lĩnh để không dùng lời nói để “thể hiện”, và đủ sáng suốt để nhận ra: điều gì cần giữ cho riêng mình, điều gì thật sự đáng để lên tiếng.
3. Lời nói than trách là tiếng vọng của những cảm xúc bi quan là cách một người phản ứng khi mong muốn không được đáp lại, kỳ vọng không được thỏa mãn, và thực tại không như ý. Thoạt đầu, than trách có thể là một cách để giải tỏa nỗi lòng. Nhưng nếu lặp lại quá nhiều, nó sẽ trở thành một loại năng lượng tiêu cực, bào mòn tâm trí, làm nặng nề bầu không khí xung quanh và đẩy chính mình vào cảm giác vô vọng.
Những lời than trách thường không giải quyết được vấn đề. Chúng chỉ làm cho nỗi buồn sâu hơn, cho tâm hồn thêm rối, cho góc nhìn càng thêm hạn hẹp. Và rồi, thay vì dùng sức để thay đổi hoàn cảnh, ta lại dùng thời gian để than vãn, đổ lỗi, trách cuộc đời… mà quên mất rằng: mỗi lời nói ra đều đang tác động ngược trở lại tâm mình làm mình thêm u uất và xa rời khả năng phục hồi.
4. Lời nói nhảm nhí không chỉ là những câu chuyện vô thưởng vô phạt, mà đôi khi còn là nguyên nhân khởi đầu cho sự hiểu lầm, tổn thương và cả những điều đáng tiếc trong các mối quan hệ. Trong một thế giới mà thời gian là thứ vô cùng quý giá, việc dành năng lượng cho những câu chuyện không đầu không cuối, những lời đàm tiếu không kiểm chứng… thật sự không chỉ lãng phí mà còn khiến ta rời xa chính con người mình mong muốn trở thành.
Trước mặt người, đừng bàn chuyện phiếm. Sau lưng người, đừng luận thị phi. Một lời nói tưởng nhẹ nhàng nhưng mang theo sự hời hợt hoặc ác ý có thể làm tổn thương sâu sắc đến danh dự và lòng tự trọng của người khác. Và điều đáng sợ là, những câu chuyện không đúng sự thật ; dù được nói ra như trò đùa cũng có thể hủy hoại hình ảnh của một con người, chỉ vì một phút thiếu suy nghĩ.
5. Lời nói ngông cuồng là biểu hiện của một người chưa thấu hiểu mình, lại càng chưa đủ tinh tế để thấu hiểu người. Người ăn nói ngông cuồng thường luôn cho rằng mình đúng, lời mình nói là lẽ phải, cách mình làm là duy nhất. Họ không màng đến cảm xúc của người khác, không kiêng nể ai, và nghĩ rằng thẳng thắn chính là sự mạnh mẽ. Nhưng thực chất, đó chỉ là sự nông nổi khoác lên vẻ ngoài tự tin giả tạo.
Họ có thể lớn tiếng giữa đám đông, tự hào về lời nói như “dao sắc”, nhưng không nhận ra rằng người khôn ngoan thật sự không cần phô trương bằng miệng. Và người có nội lực thật sự không bao giờ cần nói lớn để chứng minh bản thân.
Có một quy luật âm thầm của đất trời: khi trời nổi sấm chớp, thường sẽ mưa to. Khi người ta nói năng lỗ mãng, tự kiêu và thiếu kiêng nể, thì sớm muộn gì cũng chuốc lấy những điều không hay ; có khi là mất danh dự, mất niềm tin, có khi là tự mình đẩy cơ hội ra xa. Bởi vì, lời nói thể hiện khí chất. Mà khí chất cao quý thì không bao giờ sinh ra từ ngông cuồng.
6. Lời nói độc địa là những mũi tên vô hình, được phóng ra từ miệng nhưng lại cắm thẳng vào trái tim người khác. Có thể chỉ là một câu buột miệng, một lời châm biếm sắc lạnh, một tiếng rủa cay nghiệt nhưng nó có sức mạnh hủy hoại lòng tin, giẫm nát cảm xúc, và để lại những vết sẹo tinh thần không dễ gì lành lại.
Người đời có câu: “Một lời nói ấm áp có thể sưởi ấm suốt ba mùa đông, một lời cay nghiệt có thể khiến người lạnh lòng giữa ngày hè nắng nhất.” Đó không phải là ví von mà là một thực tế trong cách con người tổn thương nhau bằng ngôn từ. Vết thương ngoài da, dù sâu, theo thời gian rồi cũng lành. Nhưng một lời độc địa, nếu nói ra không đúng lúc, không đúng người, không đúng tâm trạng, có thể âm thầm làm rạn nứt một mối quan hệ, thậm chí giết chết lòng tin mà người khác từng dành cho ta.
Bạn thân mến, đôi khi chúng ta không cố ý làm tổn thương ai, nhưng chính sự thiếu quan sát trong lời nói lại để lại những vết xước không nhìn thấy.
Lời nói là một dạng năng lượng và bạn hoàn toàn có thể dùng năng lượng ấy để chữa lành, để kết nối, để tạo ra những điều tử tế mỗi ngày.
Nếu hôm nay bạn nhận ra mình từng lỡ lời, hãy nhẹ nhàng tha thứ cho chính mình và bắt đầu lại từ chính những câu chữ yêu thương.
Nguyện cho bạn được ngày bình an.
Thực hiện bởi MyhanhUS. Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn chia sẻ bài viết.
Bạn có thể nghe bài viết chi tiết hơn tại đây