Tuổi trẻ ai cũng muốn bứt phá, muốn thành công, muốn sống một cuộc đời rực rỡ… Nhưng có 5 thói quen, nếu bạn lỡ giữ hoài mà không sửa, thì dù bạn có tài giỏi, có ước mơ, cũng dễ… tự tay phá luôn thanh xuân của mình.
1. Bất tín – Thất tín chính là sự phá sản lớn nhất của đời người
Trong hành trình tuổi trẻ, bạn có thể thất bại, bạn có thể mất tiền, mất cơ hội… nhưng nếu đánh mất chữ tín, thì bạn đang mất đi thứ quan trọng nhất để làm lại mọi thứ từ đầu: đó là niềm tin của người khác dành cho bạn.
Tuổi trẻ đôi khi nghĩ rằng thất hứa là chuyện nhỏ, đến trễ vài lần là điều bình thường, hứa rồi không làm cũng chẳng ai để tâm. Nhưng bạn biết không, sự bất tín không bộc lộ ngay lập tức mà âm thầm làm sụp đổ hình ảnh của bạn trong lòng người khác từng chút một.
Một lời hứa không giữ, một việc cam kết mà làm qua loa, một lần nói dối để lấp liếm cho sự cẩu thả… tất cả những điều đó góp phần xây dựng nên hình ảnh một con người thiếu trách nhiệm. Mà trong cuộc sống này, người ta có thể làm việc với người chưa giỏi, nhưng sẽ không bao giờ trao cơ hội cho người không giữ lời.
Bài học ở đây là: chữ tín không chỉ là đạo đức ;nó là một tài sản, là vốn liếng quan trọng nhất của một người trẻ bước ra đời. Khi bạn có chữ tín, người ta sẽ muốn đồng hành với bạn, giao việc cho bạn, trao cho bạn những cơ hội mà bạn chưa chắc đã đủ năng lực chỉ vì họ tin rằng bạn sẽ làm tới cùng.
Ngược lại, một người mất chữ tín, dù có tài giỏi đến mấy, cũng rất khó để ai dám tin tưởng lâu dài. Vì mất tiền, người ta còn làm lại được. Nhưng mất niềm tin thì không ai muốn cho bạn thêm lần thứ hai.
2. Nóng nảy – Nhịn được cơn tức một lúc mới tránh được mối lo trăm ngày
Tuổi trẻ thường mang theo một trái tim nóng và cái tôi rất lớn. Ta dễ tức giận khi bị hiểu lầm, dễ nổi xung khi bị xúc phạm, dễ bùng nổ chỉ vì một lời nói không vừa ý. Nhưng điều đáng tiếc là: cơn giận qua đi nhanh, còn hậu quả thì ở lại rất lâu.
Một lời nói trong cơn nóng giận có thể làm đổ vỡ một mối quan hệ bao năm vun đắp. Một hành động bốc đồng có thể khiến ta hối hận cả quãng đời còn lại. Đôi khi, chỉ vì không kịp dừng lại một giây để suy nghĩ, mà ta tự tay phá vỡ những điều mình từng rất trân trọng.
Người trẻ có thể sai, có thể chưa đủ khôn ngoan, nhưng nếu để nóng nảy trở thành thói quen, thì đó là con đường nhanh nhất để đánh mất uy tín, mất cơ hội, và mất luôn cả sự trưởng thành mà lẽ ra ta nên có.
Bài học ở đây là: học cách kiểm soát cảm xúc không phải là yếu đuối, mà là bản lĩnh. Người càng điềm tĩnh, càng biết kiềm chế đúng lúc ;không phải vì họ không có cảm xúc, mà vì họ đủ nhận thức để không để cảm xúc nhất thời phá hỏng điều quan trọng lâu dài.
Bạn không thể kiểm soát hết mọi điều xảy đến với mình ;nhưng bạn luôn có thể chọn cách mình phản ứng. Một phút im lặng khi đang tức giận có thể cứu vãn cả một mối quan hệ. Một hơi thở sâu có thể giữ lại sự tôn trọng của người khác dành cho bạn.
3. Lười biếng – Có sự thoải mái ngắn hạn, nhưng sau đó sẽ phải làm gấp 5, gấp 10 lần
Lười biếng không ồn ào, không vội vã phá hỏng cuộc sống của bạn. Nó âm thầm, êm dịu, mang lại cảm giác thoải mái trước mắt, khiến bạn nghĩ rằng: “Để mai làm cũng được, không sao đâu, hôm nay nghỉ chút đã.” Nhưng thật ra, mỗi lần bạn chọn nghỉ thay vì hành động, chọn hoãn thay vì bắt đầu, bạn đang đẩy bản thân ra xa hơn khỏi ước mơ của mình, một chút, một chút… cho đến khi mọi thứ trở nên quá muộn.
Tuổi trẻ mà lười biếng, thì hôm nay bạn được nghỉ ngơi, nhưng ngày mai bạn phải chạy gấp đôi, gấp ba, và đôi khi là gấp mười lần mới kịp với người khác. Không ai thành công nhờ may mắn kéo dài. Họ thành công vì kỷ luật, vì hành động, vì họ biết làm khi không muốn làm, bắt đầu khi người khác còn trì hoãn.
Bài học ở đây là: sự thoải mái tức thì là chiếc bẫy ngọt ngào nhất. Nó khiến bạn cảm thấy ổn… trong một lúc. Nhưng rồi bạn sẽ nhận ra: đời thực sự không chờ ai cả. Cơ hội không đứng yên, thời gian không quay lại, và giấc mơ thì không tự nhiên thành hiện thực. Nếu bạn không gieo hôm nay, thì ngày mai bạn sẽ không có gì để gặt hái.
Người siêng năng không phải lúc nào cũng hứng khởi, nhưng họ có ý thức. Họ hiểu rằng mỗi lần vượt qua được sự lười biếng là một lần họ tiến gần hơn tới mục tiêu. Và mỗi ngày bạn chịu khó hơn người khác một chút, thì tương lai của bạn sẽ khác hơn họ rất nhiều.
4. Vô ơn – Khi sống vô ơn thì những người xung quanh sẽ không còn ai thật lòng quan tâm đến mình
Trong cuộc sống, không ai bắt buộc bạn phải biết ơn, nhưng một người sống mà không có lòng biết ơn, thì sớm muộn cũng sẽ đánh mất những mối quan hệ quan trọng nhất quanh mình.
Vì không ai có thể yêu thương mãi một người chỉ biết nhận mà không biết trân trọng.
Tuổi trẻ đôi khi khiến ta nghĩ rằng mình xứng đáng có mọi thứ. Ta dễ quên lời cảm ơn, dễ xem sự giúp đỡ là điều hiển nhiên, dễ phớt lờ những người từng vì mình mà hy sinh rất nhiều. Nhưng chính sự vô ơn ấy, theo thời gian, sẽ khiến người khác lặng lẽ rời xa, không ồn ào, không trách móc… chỉ đơn giản là họ không còn lý do để ở lại nữa.
Bài học ở đây là: lòng biết ơn không phải là câu nói khuôn sáo, mà là nền tảng để nuôi dưỡng mọi mối quan hệ bền vững. Biết ơn cha mẹ không phải chỉ trong ngày lễ, mà là sự quan tâm hàng ngày. Biết ơn người giúp đỡ không phải chỉ nói “cảm ơn”, mà là ghi nhớ và sống tử tế hơn. Biết ơn cả những thử thách vì nhờ có chúng, bạn mới rèn luyện được nội lực.
Người biết ơn là người có nội tâm phong phú và trái tim sâu sắc. Họ không dễ đánh mất những điều tốt đẹp, và cũng không dễ đánh mất lòng người.
Và đây là lời khuyên dành cho bạn, nếu bạn còn cha mẹ để cảm ơn, còn người bạn đồng hành để trân quý, còn những người từng lặng lẽ giúp mình thì đừng để đến một ngày họ mỏi mệt rồi mới biết tiếc nuối.
Hãy tập nói lời cảm ơn khi còn kịp. Hãy để lòng biết ơn trở thành thói quen sống chứ không phải là một điều bạn chỉ chợt nhớ ra trong lúc cô đơn.
5. Tự mãn – Như một liều thuốc độc có thể giết chết thành công
Có một thứ còn nguy hiểm hơn cả thất bại ;đó là sự tự mãn sau một chút thành công đầu đời.
Khi bạn đạt được điều gì đó sớm hơn người khác, được khen nhiều hơn người khác, được công nhận nhanh hơn người khác… bạn rất dễ rơi vào cảm giác “đủ rồi”, “mình giỏi rồi”, “mình không cần phải cố thêm nữa”.
Và chính lúc đó, bạn bắt đầu dừng lại.
Không còn học hỏi, không còn lắng nghe, không còn khiêm tốn. Bạn bắt đầu sống trong ánh hào quang của quá khứ; mà không biết rằng, sự tự mãn âm thầm giống như một liều thuốc độc ngọt ngào: không giết bạn ngay lập tức, nhưng dần dần làm thui chột sự cầu tiến, sự kỷ luật và tinh thần vượt giới hạn.
Bài học ở đây là: không ai thành công mãi chỉ với một lần cố gắng. Và không ai trưởng thành thật sự nếu luôn nghĩ mình đã đủ. Thành công là một quá trình cần được nuôi dưỡng mỗi ngày ;bằng sự học hỏi, sự khiêm nhường và cả sự tự soi lại chính mình.
Người tự mãn sẽ không còn nhìn thấy điểm yếu, không còn lắng nghe lời góp ý, không còn dám thử cái mới, và chính điều đó khiến họ chững lại, tụt hậu, và cuối cùng là tự đánh mất chính mình.
Bạn thân mến, bạn có thể tự hào về những gì mình đạt được ;nhưng đừng để sự tự hào ấy biến thành sự chủ quan. Mỗi đỉnh cao hôm nay có thể là… vực sâu ngày mai nếu bạn không tiếp tục leo lên.
Hãy biết ơn thành công, nhưng đừng bám víu vào nó. Hãy xem đó là bàn đạp, không phải chiếc ghế ngồi mãi.
Vì người trẻ có thể thất bại bao nhiêu lần cũng không sao, miễn là không tự mãn quá sớm.
Thành công thật sự không thuộc về người “tới sớm nhất”, mà thuộc về người bền bỉ nhất, tỉnh táo nhất, và luôn học cách tiến về phía trước ;kể cả khi đã đi được rất xa.
Bạn thấy đó, tuổi trẻ không phải lúc nào cũng cần hoàn hảo, nhưng nhất định phải tỉnh táo.
Nếu lỡ có một vài thói quen chưa tốt, không sao hết, quan trọng là bạn có đủ dũng khí để sửa, để lớn lên, để sống một cuộc đời rực rỡ đúng nghĩa. Hana tin là khi bạn dám nhìn thẳng vào chính mình và lựa chọn thay đổi, tuổi trẻ của bạn sẽ không chỉ đẹp mà còn cực kỳ đáng nhớ.
Bạn có thể nghe Video ở đây:
Hana Myhanh