CÂU HỎI SỐ 10: “BẠN CÓ TIN RẰNG MỖI NGÀY MỚI LÀ MỘT CƠ HỘI ĐỂ TÁI SINH?”
Hãy nhìn bình minh – khoảnh khắc mặt trời nuốt chửng màn đêm, vẽ lên chân trời một bảng màu mới. Đó không phải sự lặp lại, mà là lời tuyên bố dịu dàng của thời gian: “Ta cho ngươi thêm một trang giấy trắng, hãy viết bằng mực của hy vọng hoặc nước mắt của tiếc nuối.” Tái sinh không cần phải là cuộc cách mạng long trời lở đất, mà có thể bắt đầu từ việc thức dậy và quyết định… thở khác đi.
Bạn từng thấy cánh bướm mới lột xác? Đôi cánh ướt sũng, mềm yếu, nhưng nó không ngừng rung lên để đón nắng. Mỗi ngày của ta cũng thế – dù vết thương hôm qua còn rỉ máu, bình minh vẫn trao cho ta quyền được thử nghiệm một phiên bản mới. Bạn có thể chọn làm người làm vườn, gieo hạt tử tế thay vì gặt hái oán hờn; hoặc trở thành nghệ sĩ, vẽ lại cuộc đời bằng gam màu nhẹ tênh hơn.
Có những người nghĩ rằng “tái sinh” phải là từ bỏ toàn bộ quá khứ. Nhưng hãy nhớ: Cây phong thả lá đỏ mùa thu không phải để chết đi, mà để dành nhựa sống nuôi mầm xuân. Tái sinh là nghệ thuật giữ lại lõi cứng của trải nghiệm, và thả bay những gì không còn phù hợp. Mỗi sớm mai, bạn được quyền “update” tâm hồn – xóa bỏ phần mềm độc hại của tự ti, cài đặt thêm niềm tin vào chính mình.
Đừng để ai nói rằng bạn không thể thay đổi. Não bộ con người có neuroplasticity – khả năng tái tạo đến kỳ diệu. Mỗi suy nghĩ tích cực, mỗi hành động nhỏ hướng thiện đều như nét vẽ làm lại bức tranh đời bạn. Dù hôm qua bạn là kẻ thất bại, hôm nay bạn có quyền đứng dậy và nói: “Tôi là thợ gốm của chính mình – vụn vỡ chỉ là nguyên liệu cho tác phẩm tiếp theo.”
Hãy thử một ngày sống như thể vừa chào đời:
– Hít thở sâu như lần đầu cảm nhận không khí
– Ngắm mây trôi mà không vội gán nhãn “tốt/xấu”
– Nói “xin chào” với người lạ bằng sự tò mò nguyên sơ
Bởi tái sinh không đòi hỏi bạn phải hoàn hảo, chỉ cần dám nhìn cuộc đời bằng đôi mắt chưa bị bụi đời phủ mờ. Như nhà thơ Xuân Diệu từng viết: “Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ! / Em, em ơi! Tình non sắp già rồi…” – mỗi ngày mới chính là món quà vô giá để ta yêu, sống và trở thành phiên bản rực rỡ hơn.
Vì thế, tôi tin. Và bạn? Khi mặt trời mai lại ló dạng, liệu bạn sẽ tiếp tục mặc nguyên chiếc áo cũ của ngày hôm qua, hay khoác lên mình tấm lụa mới – dệt từ những sợi chỉ dũng cảm và hi vọng?
Cảm ơn Bạn đã đọc bài viết. Vui lòng ghi rõ nguồn khi bạn chia sẻ nội dung. Bài viết nằm trong Chuyên mục Tỉnh Thức – Bài 10 Câu Hỏi Tự Vấn “Đang Sống Hay Đang Tồn Tại?