Bài thơ như một lời tâm tình nhẹ nhàng mà thấm đẫm triết lý sống, khiến lòng người đọc bỗng lắng lại, nhẹ bớt những gánh nặng vô hình. Từng câu thơ mộc mạc nhưng chạm đến những điều sâu kín nhất trong trái tim người đang bộn bề lo toan: nuối tiếc quá khứ, lo âu tương lai, bon chen được mất…
Tác giả không vẽ ra một viễn cảnh màu hồng, mà chấp nhận sự bôn ba, xuôi ngược như lẽ tự nhiên của đời người. Nhưng giữa dòng đời ấy, tác giả chọn cách sống “an nhiên”, “cười đùa”, tìm niềm vui trong những điều giản dị: thiên nhiên, bình minh, hoàng hôn, những cuộc trò chuyện với bạn bè. Đó không phải là sự trốn chạy, mà là cách nạp năng lượng để tiếp tục bước đi.
Điều xúc động nhất là thông điệp về sự buông bỏ. Câu thơ “Thời gian trôi không có vé khứ hồi” như một nhắc nhở khắc nghiệt mà dịu dàng: đời người ngắn ngủi, hạnh phúc không nằm ở những thứ ta giữ chặt, mà ở cách ta “trao yêu thương”, “sống bao dung”, và “nở nụ cười” dù giông bão.
Bài thơ gieo vào lòng người đọc cảm giác bình yên lạ. Nó không khiến ta vội vã thay đổi, mà như một bàn tay ấm nắm lấy tay ta, thì thầm: “Cứ chậm lại, sống hết mình cho hiện tại, và tin rằng mọi chuyện rồi sẽ nhẹ tựa mây bay.”
Cuối cùng, tác giả không chỉ viết về cách sống, mà còn gửi gắm một nghệ thuật sống – sống như một hành trình thưởng thức hương vị cuộc đời, dù đắng cay hay ngọt ngào. Đọc xong, ta như được tưới mát tâm hồn, và tự nhủ: Mình sẽ sống như thế!
Mình không biết tác giả là ai, thấy cảm xúc nên lưu lại nơi này. Cảm ơn tác giả bài thơ và cảm ơn chia sẻ những cảm xúc này cùng MyhanhUS.
ĐỜI NGƯỜI…
Đừng nuối tiếc những gì trong quá khứ
Cũng chớ nên lo lắng nhiều tương lai
Cứ sống vui hiện tại ngày hôm nay
Chuyện ngày mai mấy ai mà biết trước
Đời ai cũng trải bôn ba xuôi ngược
Bận lòng chi chuyện được mất hơn thua
Sống an nhiên thoải mái cứ cười đùa
Tìm trải nghiệm bốn mùa nơi đây đó
Cùng bạn thân ngắm thiên nhiên hoa cỏ
Gửi nỗi niềm theo làn gió áng mây
Bình minh lên hoàng hôn đẹp mỗi ngày
Nạp năng lượng đường dài ta bước tiếp
Giữ tâm an học nói năng lịch thiệp
Trao yêu thương khi được dịp sẻ chia
Sống bao dung, bình thản tuổi xế chiều
Xem mọi việc đều nhẹ nhàng có thể
Đời ngắn lắm cứ sống sao vui vẻ
Thời gian trôi không có vé khứ hồi
Luôn cố giữ nụ cười nở trên môi
Học buông bỏ cho đời thêm hương vị.
Thực hiện bởi Hana Myhanh. Bài Thơ được sưu tầm.
Bạn có thể quan tâm.