KHÔNG CẦN THANH MINH

Khi bị người hiểu lầm
Nhiều khi buồn bực lắm
Và trong tâm sâu thẳm
Muốn thét gào thanh minh.

Nhưng lại tự nhủ mình
Nhiều khi không cần thiết
Bởi vì sự hiểu biết
Của mình khác người ta.

Mình nghĩ là chữ A
Họ cho rằng chữ khác
Thôi đành chịu lỗi nhạc
Chấp nhận chuyện bực mình.

Ta bà kiếp nhân sinh
Người xưa đã đúc kết
Đúng – sai họ hiểu hết
Chẳng qua ghét mình thôi.

Giữ ý hay giữ lời
Cũng đều như nhau cả
Nếu thương – không cần tả
Họ sẽ hiểu đúng mình.

Đúng – dù có thanh minh
Ghét rồi vẫn nghĩ khác
Buông cho tâm an lạc
Đời vốn bạc như vôi.

Tâm phải thật thảnh thơi
Do chính mình làm chủ.

Càng giải thích càng sai
Càng biện minh càng mệt
Lời gian dối như vết
Bùn vấy chẳng sạch ngay.

Người ghét cứ mặc ai
Tâm ta luôn vững chãi
Gió đông rồi sẽ cạn
Hoa nở giữa đất lành.

Lời ác ý mong manh
Không làm ta gục ngã
Nắng mai rồi sẽ tỏa
Xua tan bóng tối dài.

Sống một kiếp nhân gian
Nào ai không vướng bận
Thôi buông cho nhẹ gánh
Nhẹ lòng với chính ta.

Lửa lòng ta mãi ca
Không vì đời lay động
Người thương ta – giữ bóng
Người ghét – để gió bay.

Biển lớn chẳng ngại mây
Sông sâu không sợ sóng
Tâm bình đời sáng bóng
Giữa trần thế thị phi.

Chẳng cần mãi nghĩ suy
Mặc lời ai trách móc
Gió lay cành đâu gãy
Nước chảy đá càng tròn.

Hãy cứ sống vẹn tròn
Như trăng rằm soi sáng
Không cần khoe lấp lánh
Cũng rực rỡ trên trời.

Tâm phải thật thảnh thơi
Buông đi điều chấp niệm
Bởi chân thành là điểm
Dẫn lối đến an yên.

Càng giải thích càng sai
Càng biện minh càng mệt
Lời gian dối như vết
Bùn vấy chẳng sạch ngay.

Người ghét cứ mặc ai
Tâm ta luôn vững chãi
Gió đông rồi sẽ cạn
Hoa nở giữa đất lành.

Lời ác ý mong manh
Không làm ta gục ngã
Nắng mai rồi sẽ tỏa
Xua tan bóng tối dài.

Sống một kiếp nhân gian
Nào ai không vướng bận
Thôi buông cho nhẹ gánh
Nhẹ lòng với chính ta.

Lửa lòng ta mãi ca
Không vì đời lay động
Người thương ta – giữ bóng
Người ghét – để gió bay.

Biển lớn chẳng ngại mây
Sông sâu không sợ sóng
Tâm bình đời sáng bóng
Giữa trần thế thị phi.

Chẳng cần mãi nghĩ suy
Mặc lời ai trách móc
Gió lay cành đâu gãy
Nước chảy đá càng tròn.

Hãy cứ sống vẹn tròn
Như trăng rằm soi sáng
Không cần khoe lấp lánh
Cũng rực rỡ trên trời.

Tâm phải thật thảnh thơi
Buông đi điều chấp niệm
Bởi chân thành là điểm
Dẫn lối đến an yên.

Kẻ thương ta chân tình
Tự khắc lòng họ hiểu
Người ghét dù nói thiếu
Vẫn chẳng thể đổi thay.

Nhân gian tựa áng mây
Thị phi như gió thổi
Mình cứ đi đúng lối
Chẳng cần ngoảnh đầu sau.

Giữ tâm luôn thanh cao
Sống hiền lành nhân ái
Dù ai kia ác ý
Ta chẳng bận lòng thêm.

Lời hay chẳng nói mềm
Nhưng luôn đầy sức mạnh
Lời cay dù sắc bén
Cũng chỉ thoáng qua thôi.

Nghĩa tình tựa suối trôi
Lặng thầm nhưng thấm mãi
Kẻ hơn thua, toan tính
Chẳng giữ được lâu bền.

Đời ai chẳng chênh vênh
Chẳng ai là hoàn hảo
Sai lầm là thử thách
Chứ chẳng phải đoạn đường.

Sống phải giữ tâm thương
Vững lòng mà bước tiếp
Đừng vì lời kẻ khác
Mà đánh mất chính mình.

Ai thương ta chân thành
Tự khắc sẽ thấu hiểu
Ai không cần chân lý
Dù nói cũng vô ích.

Buông bỏ chút ích kỷ
Nhẹ bớt nỗi muộn phiền
Hơn thua đâu quan trọng
Bình an mới vững bền.

Cõi đời vốn chông chênh
Nước xuôi dòng rồi lặng
Tâm bình an rạng nắng
Giữa muôn vạn bão giông.

Thôi cứ sống thật lòng
Lặng im mà tiến bước
Lời thế gian muôn hướng
Chẳng bận dạ làm chi!

Mỹ Hạnh luôn sẵn sàng chào đón bạn với vô vàn điều thú vị! Khám phá ngay nhé: Tại đây

Nguồn ảnh: Hana Myhanh (ST & Edit)

Tags: doanh nhân, thành đạt, thành công, tạo động lực, myhanhus, hana myhanh, hana myhanh, myhanh, myhanhus, tạo động lực, thành công