01. “Hãy yêu thương chính mình như cách bạn mong muốn được yêu thương.”
Nếu tình yêu là ngôn ngữ phổ quát của vũ trụ, thì yêu bản thân chính là phương ngữ riêng mà mỗi người cần học để trò chuyện với chính tâm hồn mình.
02. “Sự tha thứ không phải là vì họ, mà là để bạn được tự do.”
Hãy tưởng tượng bạn đang cầm một hòn đá nóng bỏng trong tay, càng siết chặt, nỗi đau càng thiêu đốt. Oán hận cũng thế, nó chẳng làm tổn thương người khác, mà chỉ khiến lòng bạn rỉ máu.
03. “Buông bỏ không có nghĩa là mất đi, mà là tạo không gian cho những điều tốt đẹp hơn.”
Hãy nhìn cách dòng sông buông những cành khô xuôi theo dòng nước – nó không khóc than cho những gì đã trôi đi, mà nhẹ nhàng mở lòng đón nhận phù sa mới….
04. “Bạn xứng đáng được yêu thương, không phải vì ai khác, mà vì chính bạn.”
Tự yêu thương chưa bao giờ là một hành động ích kỷ – đó là cách ta trân trọng phép màu mang tên “sự tồn tại” của chính mình. …
05.“Khi một cánh cửa đóng lại, đó là dấu hiệu để bạn bước đi trên con đường mới.”
Đời người tựa dòng sông, có khúc quanh bất ngờ, có thác ghềnh chắn ngang. Những cánh cửa khép lại đôi khi là cách vũ trụ gửi gắm thông điệp: “Hãy tin vào điều chưa thấy, bởi những gì đang chờ đợi còn rộng lớn hơn những gì đã qua.”
06. “Hãy để quá khứ ở đó. Bạn không cần phải mang nó trên vai.”
Quá khứ giống như một chương sách đã lật qua, đọc để thấu hiểu, nhưng không cần ôm cả cuốn sách ấy mà bước tiếp. Mỗi ngày, mặt trời mọc lên là một trang mới, vậy tại sao ta cứ khắc khoải với những dòng chữ đã phai mờ?
07. “Đôi khi, mất đi là để tìm thấy một điều gì đó đẹp hơn.”
Cuộc sống luôn ẩn chứa những nghịch lý, và sự mất mát có lẽ là một trong những điều khó chấp nhận nhất. Thế nhưng, giữa những khoảng trống mà ta tưởng chừng như vĩnh viễn ấy, vũ trụ lại âm thầm gieo mầm cho những điều mới mẻ.
08. “Cảm Xúc Là Món Qua, Đừng Biến Nó Thành Gánh Nặng”
Đời người như dòng sông, lúc êm đềm lúc cuộn xoáy. Có những nỗi đau ập đến tựa cơn mưa rào, khiến ta muốn trốn chạy hoặc vùi mình trong im lặng….
09. “Bạn không mất đi ai cả, bạn chỉ đang tìm lại chính mình.”
Có những ngày nỗi đau ùa đến như cơn mưa rào bất chợt, khiến bạn ngỡ mình đánh mất cả thế giới. Người từng là bến đỗ, giờ chỉ còn là bóng hình mờ xa. Bạn ôm lòng trống rỗng, tự hỏi: “Mình đã mất đi điều gì?”
10. Chúng ta chỉ sống một lần trong đời, đừng sống quá lặng lẽ.
Chúng ta đang sống cuộc đời lặng lẽ của những chuỗi ngày buồn tẻ, không định hướng, không tương lai…mà hình như chúng ta đang để mình trôi tự do theo dòng đời?
11. “Nỗi đau không định nghĩa bạn. Cách bạn vượt qua nó mới là điều quan trọng.”
Ai trong chúng ta rồi cũng từng có những tổn thương. Có nỗi đau từ gia đình, từ một mối quan hệ đổ vỡ, từ những điều ta không thể kiểm soát…
12. “Mọi vết thương đều cần thời gian để lành. Hãy dịu dàng với chính mình.”
Cuộc sống là một hành trình với nhiều cung bậc cảm xúc, và đôi khi, chúng ta không thể tránh khỏi những tổn thương. Có những vết thương chỉ thoáng qua như một cơn gió nhẹ, nhưng cũng có những nỗi đau in hằn sâu trong tâm hồn, khiến ta chênh vênh giữa những ngày dài vô định…
Cảm ơn Bạn đã đọc bài viết. Vui lòng ghi rõ nguồn Myhanhus.com khi bạn chia sẻ nội dung. Bài viết trong chuyên mục Chạm Đến Bình Yên
Bài Viết & Ảnh : MyhanhUS


